Mẹ lại bắt đầu viết những dòng blog về con. Có lẽ không để làm gì, chỉ để trong cuộc sống bận rộn này mẹ có vài giây phút để cảm nhận và ghi nhớ nó. Chắc sẽ ko còn ủy mỵ như hành trình 39 tuần vừa qua của mẹ con mình, nhưng những dòng tâm sự tới đây sẽ tràn ngập những niềm vui, những exciting events khi mẹ được sống bên con, nhìn con lớn lên từng ngày.
Mọi người đều bảo mẹ mang bầu vất vả 1, đẻ con đau đớn 10 thì nuôi con vất vả phải 100. Bing là con đầu lòng, mẹ chẳng có chút kinh nghiệm nào ngoài kiến thức trong sách vở. Bà nội và bà ngoại thì đã mấy chục năm rồi nên chẳng còn nhớ chăm sóc trẻ sơ sinh thế nào. Mẹ Mèo lại sinh mổ, ở viện cả tuần. Việt Nam lại có văn hóa kiêng khem rất nhiều. Có lẽ vì thế mà mọi người ngạc nhiên khi mẹ không thuê người giúp, cũng không thể nhờ ông bà nội ngoại vì ông bà nội ở quá xa, ông bà ngoại vẫn đang đi làm. Ban ngày một mình mẹ chăm Bing và lo việc nhà, ban đêm một mình ba trông Bing hoàn toàn cho mẹ ngủ. Kế hoạch nghe có vẻ đơn giản mà thực là quá nhiều việc, có lúc mệt mỏi rã rời, nhưng ba mẹ đã làm được một việc nghe thật tự nhiên mà bỗng trở nên gần như không thể trong xã hội bây giờ: tự nuôi con. Quan trọng là mẹ Mèo có vũ khí bí mật :)
Mọi người đều bảo mẹ mang bầu vất vả 1, đẻ con đau đớn 10 thì nuôi con vất vả phải 100. Bing là con đầu lòng, mẹ chẳng có chút kinh nghiệm nào ngoài kiến thức trong sách vở. Bà nội và bà ngoại thì đã mấy chục năm rồi nên chẳng còn nhớ chăm sóc trẻ sơ sinh thế nào. Mẹ Mèo lại sinh mổ, ở viện cả tuần. Việt Nam lại có văn hóa kiêng khem rất nhiều. Có lẽ vì thế mà mọi người ngạc nhiên khi mẹ không thuê người giúp, cũng không thể nhờ ông bà nội ngoại vì ông bà nội ở quá xa, ông bà ngoại vẫn đang đi làm. Ban ngày một mình mẹ chăm Bing và lo việc nhà, ban đêm một mình ba trông Bing hoàn toàn cho mẹ ngủ. Kế hoạch nghe có vẻ đơn giản mà thực là quá nhiều việc, có lúc mệt mỏi rã rời, nhưng ba mẹ đã làm được một việc nghe thật tự nhiên mà bỗng trở nên gần như không thể trong xã hội bây giờ: tự nuôi con. Quan trọng là mẹ Mèo có vũ khí bí mật :)
Tháng
đầu tiên chăm Bing, mẹ có vô vàn cảm xúc. Một phần là do hooc môn đang
all over the place, một phần là những trải nghiệm hoàn toàn mới. Thỉnh
thoảng chỉ ẵm con trong vòng tay thôi mà mẹ ứa nước mắt chẳng vì lý do
gì. Hay khi mặc những chiếc áo bé tẹo teo mà cách đây chưa đầy 2 tháng
ba và mẹ còn đang đi lựa đồ cho Bing, mẹ cũng thấy xúc động rung rinh :)
Có khi chính những lời ru mẹ hát lại khiến mẹ sụt sịt không đâu vào
đâu: "...Trăm năm trăm cõi người ta. Chữ tài chữ phận khéo là ghét nhau.
Trải qua một cuộc bể dâu. Những điều trông thấy mà đau đớn lòng..." Mẹ
bế con và nhớ lại những lời ru ngày xưa ông bà hay hát, mẹ chỉ thấy tràn
trề một niềm hạnh phúc vô bờ bến.
Ba
mới chuyển sang chỗ mới làm việc Bing à, Bing vừa ra đời là ba đã phát,
hihi. Nhưng vì là chỗ làm việc mới cũng cần cống hiến nên ba không về
sớm với Bing nhiều được, mỗi khi ba đi làm về Bing đã ngủ rồi, khi Bing
chưa dậy thì ba đã đi làm. Không biết con có biết ba chăm Bing hàng đêm
như thế nào không con? Ba nâng niu Bing lắm, lúc nào cũng ngắm nghía
con, khen con rồi thơm con, con ăn xong là ba bế vỗ lưng cho con khỏi
trớ. Đêm nào cũng 3 tiếng con thức ăn một lần, ba cho ăn xong nửa tiếng
rồi bế nửa tiếng rồi lại chuẩn bị bình, vào nằm chưa ngủ được 1 tiếng đã
lại đến giờ cho Bing ăn. Sáng sớm ba dậy chuẩn bị nước cho Bing tắm,
nấu cháo sườn, cháo gà, hôm thì cháo thịt băm cho mẹ ăn sáng rồi ba mới
đi làm.
Đầy
tháng Bing mẹ cúng cho Bing thật đầy đủ tươm tất, mẹ chẳng rõ mẹ có tin
không, nhưng mẹ sẽ cảm thấy an lòng hơn nhiều vì mẹ biết là mẹ đã chu
đáo, có thờ có thiêng, có kiêng có lành mà, con gái mẹ sẽ trộm vía luôn
xinh xắn, ngoan ngoãn và khỏe mạnh. Mọi người đến thăm Bing nhiều lắm,
ai cũng khen Bing và thế là ba mẹ được khen lây là khéo chăm con, tự lập
quá. Mỗi lần như thế ba mẹ cũng thấy tự hào lắm.
Mới
sinh con nhưng mẹ đã phải lên kế hoạch moving của cả nhà sang NZ. Oh,
NZ! Con biết không, một đất nước xinh đẹp tuyệt vời ở phía Nam Thái Bình
Dương, khí hậu 4 mùa ôn đới, nổi tiếng với thịt bò, sữa và hoa quả. Con
sẽ được hưởng những gì tốt đẹp nhất, đó chẳng phải là mơ ước của tất cả
các bà mẹ trên thế giới này sao? :)
Chuẩn bị thủ tục
giấy tờ ở VN thật kinh dị, giấy khai sinh để nhập hộ khẩu rồi để làm hộ
chiếu rồi xin visa cả nhà, xin rồi thì bán nhà mình đi, để sang bên kia
mua, rồi đóng gói hết đồ đạc đi gửi.. tất cả vẻn vẹn phải trong 3 tháng
chóng vánh và sẽ dồn dập như 1 trận cuồng phong.

Bing à, tháng đầu tiên vậy là
cũng qua đầy thử thách và tràn ngập hạnh phúc. Mẹ chẳng còn mong muốn gì
hơn, nếu đây là giấc mơ, mẹ chẳng bao giờ muốn tỉnh giấc :)