Bing Bing Kute

Tuesday 31 July 2012

Tuần 5: Your first sonogram

Mẹ nhắn tin cho bà ngoại đầu tiên, bà ngoại cười haha trong điện thoại, cứ 1 phút lại nhắn 1 cái tin & bảo đặt tên ở nhà là Né, để ghi nhớ chuyến đi nghỉ Mũi Né. Những ngày sau mẹ cứ tần ngẩn tần ngần, mẹ trầm lặng hẳn đi, chả nói gì vì mẹ cứ theo đuổi những suy nghĩ của riêng mình trong đầu về con, Bing Bing yêu dấu của mẹ. Mẹ hạnh phúc quá đến mức lo lắng không hiểu có thật không. Ba biết rõ cái tính hay lo, hay suy nghĩ của mẹ nên chia sẻ nhiều lắm & bảo mẹ đi siêu âm xem sao.

Ba mẹ ngồi chờ ở phòng khám mà tay mẹ ướt đẫm mồ hôi, người ta gọi 3 người vào một. Khi mẹ được gọi vào, ba nhắn tin "Right here waiting" để mẹ khỏi lo lắng. 2 người vào cùng mẹ đều rất trẻ, một người bác sỹ siêu âm xong bảo không có tử cung o_O, một người thì không có kinh nguyệt >.<, đều khám & siêu âm vô sinh.. Mẹ thương cho họ quá & tự nhủ mình thật may mắn quá... Bác sỹ chỉ cho mẹ xem cái túi thai nhỏ xíu trong tử cung, nhỏ lắm & bảo mấy tuần nữa quay lại nghe tim thai. Mẹ mừng quá, cứ cầm khư khư cái ảnh siêu âm của con, ngắm suốt ngày hôm ấy... Mẹ tự tin hơn, bắt đầu cười nói nhiều hơn với mọi người. Ông bà ngoại nấu những món ăn ngon nhất, bổ nhất để bồi bổ, mẹ cũng cố gắng ăn thật nhiều, muốn dành hết những điều tốt đẹp nhất con Bing Bing của mẹ. Mẹ chưa bao giờ có cảm giác hạnh phúc như thế này... đúng là chưa bao giờ

Tuesday 24 July 2012

Tuần 4: Sweet Surprise

Những tháng liên tiếp làm việc 20 tiếng/ ngày trong cái nóng bức hối hả của Sài Gòn khiến người ta phải muốn trốn chạy. Ba mẹ quyết định thực hiện giấc mơ nghỉ ngơi trên Tây Tạng trong cái mát mẻ của 18C. Một ngày trước khi đi người ta trả lại hết tiền vì an ninh trên đó xấu đi. Mẹ thất vọng lắm, mẹ không biết rằng lúc đó mẹ đã có Bing Bing rồi, người ta không cho phụ nữ mang thai đi Tây Tạng đâu, thật may quá, con yêu! Cả nhà quyết định đi Sài Gòn, Mũi Né nghỉ ngơi, có cả ông bà ngoại & dì Bông nữa. Resorts nào cũng đẹp, ngày nào mẹ cũng bơi, cũng nhảy sóng ầm ầm, ăn hải sản, uống bia lạnh, quên hết công việc & những lo âu khác. Quả thật là một kỳ nghỉ hoàn hảo...

Đêm thứ 2 ở Mũi Né, người mẹ nóng ran như sắp sốt, mẹ quay sang nói với ba là mẹ bị sốt chắc bị cảm lạnh gió ngoài biển rồi mẹ lại ngủ thiếp đi. Mẹ nằm mơ & sau này mẹ sẽ kể giấc mơ này với Bing Bing của mẹ nhé. Giật mình tỉnh giấc, mẹ kể lại giấc mơ với ba, ba bảo mẹ sốt nên mê sản thôi. Sáng hôm sau, mẹ thấy hoàn toàn khỏe mạnh và đến đêm cuối ở Mũi Né, mẹ lại nóng người như bị sốt cao. Mẹ tin vào giấc mơ ấy & mẹ tin vào linh cảm của người mẹ. Mẹ cảm giác mẹ đã có Bing Bing rồi. Trên đường đi về Hà Nội, ngồi trên ô tô mấy trăm cây số, ngồi trên máy bay mẹ cứ Nam mô A di đà Phật để Bing Bing của mẹ không chịu ảnh hưởng của việc di chuyển. Từ lúc nào mà mẹ có ý thức khum mình khi thấy có chút nguy hiểm và ý thức bảo vệ phần bụng của mình khỏi va chạm, bản năng làm mẹ đúng là đáng ngạc nhiên quá. Có lúc mẹ tự cười mình, có phải mẹ đang tự tưởng tượng không..

Về đến Hà Nội đã là đêm khuya, mẹ đi ngủ và người mẹ lại nóng ran. Sáng hôm sau như không thể chờ đợi thêm được nữa, vừa mở mắt dậy mẹ nhờ ba đi mua que thử. 2 vạch... trời ơi, 2 vạch.. Mẹ bảo ba "Chúng mình có baby rồi.. chúng mình có baby rồi..". Ba nhìn mẹ, sự sung sướng như vượt quá một nụ cười nên ba cứ hét lên từng tiếng một rồi chạy xung quanh nhà, rồi lại lao vào ôm mẹ (một cách nhẹ nhàng), cứ cuống quýt, bối rối như thế mãi. Mẹ cứ nghĩ rằng mẹ sẽ nhảy lên, loan báo khắp phương tiện, vậy mà mẹ lại ngồi yên đó, nhìn ngắm ba & cười khúc khích. Sweet Surprise của mẹ... Cảm ơn con đã mang niềm vui bất tận này cho chúng ta